Có những phút giây tôi cảm thấy chán dã man vì cuộc sống ! Vì những sự thay đổi quá nhanh, quá mạo hiểm. Tôi lại nhớ những phút bình yên ngày trước. Nhắm mắt đưa mình về trạng thái của hồi ức để lại có sức đi tiếp. Con đường của tôi trở nên nhiều chông gai hơn, khó khăn hơn! Nhưng tôi đã chọn và sẽ đi chính bằng đôi chân yếu ớt của mình! Cố lên tôi ơi! Xin lỗi chính mình!
------------ngày 20-9-2013--------
Tổng số lượt xem trang
Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013
Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013
Tôi sẽ làm gì khi cả thế giới này quay lưng lại với tôi?
PA1: Khi cả thế giới quay lưng lại với tôi, tôi vẫn
sẽ cứng rắn bước tiếp, bước đi mạnh mẽ và chắc chắn...Dù trong lòng có
bị tổn thương hay sụp đổ tới mức nào cũng sẽ không để cho người khác thấy....
PA2: Thay vào đó sẽ chấp nhận nó, xem nó như một "người thầy". Đứng lại và nhìn về quá khứ, cái quá khứ đã làm mọi người rũ bỏ mình. Cuộc đời là một cuốn phim buồn có thể thấy nhưng không thay đổi được. Chấp nhận và cười với nó đó mới chính là cái lõi của cuộc sống.
PA2: Thay vào đó sẽ chấp nhận nó, xem nó như một "người thầy". Đứng lại và nhìn về quá khứ, cái quá khứ đã làm mọi người rũ bỏ mình. Cuộc đời là một cuốn phim buồn có thể thấy nhưng không thay đổi được. Chấp nhận và cười với nó đó mới chính là cái lõi của cuộc sống.
Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013
Quan điểm của Vk tui!
Bun: anh muốn phân định chuyện ji?
Bun: chuyện tiền lương trong thẻ hả/
Bun: ?
Bun: hay chuyện em nợ anh 6 triệu?
Bun: nếu cần
Bun: em viết biên nhận cho anh
Bun: em nợ anh 6 triệu
Bun: để anh cầm
Bun: còn tiền lương của anh
Bun: em vãn đề trong tài khoàn
Bun: chưa hề rút ra
Bun: nếu anh ko cưới em nữa
Bun: em sẽ hoàn trả cái thẻ cho anh
Bun: ko thiếu 1 đồng
Bun: nếu anh muốn lấy lại nhẫn đính hôn
Bun: em cũng có thể trả cho anh
Bun: chỉ cần anh nói
Bun: anh muốn lấy lại
Bun: em sẽ đưa cho anh
Bun: còn nhẫn cưới
Bun: của ai người đó giữ
Bun: còn của hồi môn sau này
Bun: ba mẹ anh cho em
Bun: nếu ba mẹ anh đòi
Bun: em sẽ trả
Bun: nhưng đó là tài sản ba mẹ cho em nên ba mẹ đòi em mới trả
Bun: anh đòi em ko đưa đâu
Bạn đã hủy truyền tập tin.
Tiểu Long Nhân: em đang tức giận à?
Bun: ko
Bun: em đang làm tính
Bun: tính cho anh
Bun: em trong công việc rất nghiêm túc
Tiểu Long Nhân: hổng tin
Bun: tại sao lại ko tin
Bun: mỗi người 1 quan niệm
Bun: em biết
Bun: quan niệm của anh
Bun: là tiền bạc rõ ràng
Bun: cái lợi của nó
Bun: là em có tự do em cần
Bun: chúng ta ko phụ thuộc nhau gì cả
Bun: em ko cần đi đâu cũng phải hỏi ý kiến anh
Bun: còn có những người đàn ông khác
Bun: họ quan niệm
Bun: tiền bạc đi làm
Bun: để nuôi vk
Bun: nhưng như vậy
Bun: em phải phụ thuộc vào ck
Bun: em ko phụ thuộc vào anh
Bun: sau này chuyện vk ck
Bun: ai về trước thì nấu cơm trước
Bun: người này nấu cơm thì người kia rửa bát
Bun: việc nhà chia đôi
Bun: quần áo giặt cũng vậy
Bun: em ko cần hầu ck
Bun: anh cũng ko cần hầu vk
Bun đang trả lời...
Bun: cái gì cũng có giá của nó
em hiểu điều đó
Bun: và em ko giỏi gì cả
Bun: chỉ được cái giỏi thích nghi
Bun: anh muốn theo phong cách nào
Bun: em đêu có thể theo phong cách đó
Bun: rất đơn giản
Bun đang trả lời...
Bun: rất dễ hiểu
Bun: chuyện tiền lương trong thẻ hả/
Bun: ?
Bun: hay chuyện em nợ anh 6 triệu?
Bun: nếu cần
Bun: em viết biên nhận cho anh
Bun: em nợ anh 6 triệu
Bun: để anh cầm
Bun: còn tiền lương của anh
Bun: em vãn đề trong tài khoàn
Bun: chưa hề rút ra
Bun: nếu anh ko cưới em nữa
Bun: em sẽ hoàn trả cái thẻ cho anh
Bun: ko thiếu 1 đồng
Bun: nếu anh muốn lấy lại nhẫn đính hôn
Bun: em cũng có thể trả cho anh
Bun: chỉ cần anh nói
Bun: anh muốn lấy lại
Bun: em sẽ đưa cho anh
Bun: còn nhẫn cưới
Bun: của ai người đó giữ
Bun: còn của hồi môn sau này
Bun: ba mẹ anh cho em
Bun: nếu ba mẹ anh đòi
Bun: em sẽ trả
Bun: nhưng đó là tài sản ba mẹ cho em nên ba mẹ đòi em mới trả
Bun: anh đòi em ko đưa đâu
Bạn đã hủy truyền tập tin.
Tiểu Long Nhân: em đang tức giận à?
Bun: ko
Bun: em đang làm tính
Bun: tính cho anh
Bun: em trong công việc rất nghiêm túc
Tiểu Long Nhân: hổng tin
Bun: tại sao lại ko tin
Bun: mỗi người 1 quan niệm
Bun: em biết
Bun: quan niệm của anh
Bun: là tiền bạc rõ ràng
Bun: cái lợi của nó
Bun: là em có tự do em cần
Bun: chúng ta ko phụ thuộc nhau gì cả
Bun: em ko cần đi đâu cũng phải hỏi ý kiến anh
Bun: còn có những người đàn ông khác
Bun: họ quan niệm
Bun: tiền bạc đi làm
Bun: để nuôi vk
Bun: nhưng như vậy
Bun: em phải phụ thuộc vào ck
Bun: em ko phụ thuộc vào anh
Bun: sau này chuyện vk ck
Bun: ai về trước thì nấu cơm trước
Bun: người này nấu cơm thì người kia rửa bát
Bun: việc nhà chia đôi
Bun: quần áo giặt cũng vậy
Bun: em ko cần hầu ck
Bun: anh cũng ko cần hầu vk
Bun đang trả lời...
Bun: cái gì cũng có giá của nó
em hiểu điều đó
Bun: và em ko giỏi gì cả
Bun: chỉ được cái giỏi thích nghi
Bun: anh muốn theo phong cách nào
Bun: em đêu có thể theo phong cách đó
Bun: rất đơn giản
Bun đang trả lời...
Bun: rất dễ hiểu
Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013
Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013
By Atula Chan
Ta ước về điều giản đơn như nắm tay nhau trong một ngày mưa bay
ngồi nơi vỉa hè trong một đêm nhiều gió
khi cuộc đời không thể sưởi ấm hết tất cả những gì thuộc về đau khổ
thì hãy tự sưởi ấm cho nhau!
Người không dám hình dung con đường sẽ dẫn chúng ta đi về đâu
nên chỉ cần xiết chặt tim để cùng một nhịp đập
nên chỉ cần giây phút hiện tại này ta đã cùng nhau sống
nên chỉ cần người nói bất chấp những phần trăm nhỏ nhoi hi vọng
để có một tình yêu lẻ loi giữa triệu người…
ngồi nơi vỉa hè trong một đêm nhiều gió
khi cuộc đời không thể sưởi ấm hết tất cả những gì thuộc về đau khổ
thì hãy tự sưởi ấm cho nhau!
Người không dám hình dung con đường sẽ dẫn chúng ta đi về đâu
nên chỉ cần xiết chặt tim để cùng một nhịp đập
nên chỉ cần giây phút hiện tại này ta đã cùng nhau sống
nên chỉ cần người nói bất chấp những phần trăm nhỏ nhoi hi vọng
để có một tình yêu lẻ loi giữa triệu người…
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)